Friday, January 20, 2012

Mộng ơi là mộng

Chưa vào thu, còn những hai tuần nữa; thế mà mọi nẻo đường trên hè phố đã xuất hiện những cái áo khoát đũ màu , đũ cỡ làm tôi chạnh lòng nhớ đến quê nhà.

Bên này, lúc em tan trường về đường mưa nho nhỏ, không có ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay.Không như bên mình; không giống như những năm tôi còn đạp xe đạp làm một cái đuôi lạch cạch bám theo một chiếc xe đạp mini mà tôi cứ ước mong sao cho nó đứt bà cái dây xích hoặc xì lốp để tôi được chỉ hỏi một câu thiệt lãng xẹt và vô duyên chưa ai từng hỏi "Xe bé bị gì thế ? Cho phép ^&@#@^# coi thử nhé ?" Vậy đó , cà lăm suốt niên học mà cái lưỡi ôn dịch của tôi cứ #@%#%#~ miết .

Cho đến năm tôi sang lớp Đệ Nhị (lớp 11 bây giờ) ...

Trời cũng bắt đầu vào thu, những ngày sắp giao mùa như bây giờ tôi đang ngồi đây, đang nhớ về quê nhà vào những buổi chiều em tan trường về , Đường không ướt mưa; bụi cũng không dám bám vào chân em nữa huống hồ chi một thằng nhỏ cà lăm như tôi lại dám bám vào chân em cho được ! Họa may là phải ca bài "gió ơi xin vuốt tóc nàng cho tôi" thì có . Thật là chó táp nhằm ruồi hay mèo mớ vớ cá rán - Chiếc Mini của em bị đứt dây phanh (không xì top được) tông vào chiếc xế lạch cạch của tôi . Vậy đó ! Vậy mà tôi được vuốt tóc nàng đang hong trước mặt tôi, lại còn úp mặt lên mũi tôi nữa chứ Ô hay ! Sao lại như vầy nè ? Ui trời đất ơi ! Mộng ơi là Mộng ! Đó chỉ là cơn mộng hôn em thôi sao ? Tiếc quá ! Nhưng nếu mộng miết như thế này thì tôi cũng sung sướng lắm . Dù sao đi nữa thì tôi cũng gặp lại em trong cơn mộng du, vẫn thấy em và tôi còn rất trẻ !
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói cho nhiều nhưng lại thôi ...

oOo
Không biết giờ này em ở đâu hả Mộng Điệp?
Lặng lẽ nơi này, Florida, mùa thu 2011


Trở lại Trang Trước

Cập nhập lần cuối cùng lúc 8:30h ngày 31 tháng 1 2012
Phạm Công Hiển

No comments:

Post a Comment