Sunday, February 4, 2018
Hải Đảo Của Yêu - Phóng tác PCH
Ngày xưa, xưa lắm , xưa rồi, trên một hải đảo, lúc mà Buồn, Vui và các cảm nhận khác, kể cả Yêu cũng sống ở trên đó.
Rồi một ngày, khi nghe tuyên bố rằng hải đảo này sẽ bị chìm đắm vào biển sâu, tất cả vội vã đóng thuyền và rời đảo. Chỉ có Yêu là muốn ở lại. Yêu cố giữ cái đặc tính của mình nên Yêu đã chờ cho đến khi hòn đảo gần chìm vào biển sâu thì Yêu mới quyết định nhờ cứu giúp .
Trong lúc Giàu đang chèo ngang với một chiếc thuyền khá lớn, Yêu nói với Giàu : "Giàu ơi! Có thể nào Giàu giúp Yêu được không ?". Giàu lấy cớ: "trên thuyền nhiều vàng quá không còn chỗ để chứa Yêu đâu".
Yêu vừa mở miệng hỏi Kiêu: "Thế Kiêu có thể giúp Yêu được không nhỉ ?". Kiêu nói: "mày ướt nhèm ... rủi làm mục thuyền tao thì chết!".
Buồn là bạn thân nhất của Yêu, nên Yêu gợi ý : "Cho Yêu theo với nhé ?". Buồn lắc đầu: "Yêu nè, Buồn thì luôn luôn có tâm sự riêng, nên Buồn cần phải đi một mình thôi". Lúc ấy Vui đang hí hửng chèo ngang cũng chẳng nghe thấy Yêu đang ơi ới gọi!
Bỗng có một giọng nói rất gần: "Yêu nè ! Lão sẽ cho Yêu ké há ????". Yêu vui mừng quá đổi nên quên mất tên của Lão!"
Khi tất cả đã đến một hải đảo khô ráo khác, Yêu tìm khắp nơi để tạ ơn "Lão" nhưng Yêu không thấy Lão đâu cả. Yêu hỏi quanh hỏi quất rằng có ai biết tên lão là gì không và vì sao Lão lại giúp Yêu thì có một giọng nói say mèm : "Lão tên là Thời Gian đó ! Chỉ có lão Thời Gian mới giúp đựợc Yêu thôi, chỉ có Thời Gian mới hiểu rõ Yêu nhất".
Thành Phố New York, ngày 23 tháng 12 năm 2000
PCH
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment