Chap 11
Ồ chúng ta lại gặp nhau !!!!!!!- Papa ơi !!! Papa à !!!
Trước cái giọng nũng nịu không ra nũng nịu , nhõng nhẽo không ra nhõng nhẽo của cô con gái cưng , Hạ Văn Vũ vẫn cương quyết lắc đầu .
- Kiều Liên !!! Ta nhớ rằng chỉ đồng ý cho con 1 tháng tìm đối tượng . Nay thời hạn 1 tháng chỉ còn hôm nay là hết ! Sau hôm nay không tìm được thì con phải chấp nhận hôn sự với Minh Quân ...
Kiều Liên khổ sở gãi đầu :
- Nhưng Papa à có một tháng thì hơi ít hay papa gia hạn thêm cho con nửa tháng nữa đi !!!
- ..........................................................
- Hay một tuần ????????
- ...........................................................
- Thôi thì 3 ngày vậy ???
- Không !!! Hết hôm nay thôi ! Ta không nói hai lời !!!
Hạ Văn Vũ nhìn đồng hồ thúc giục :
- Sắp đến giờ thi rồi đấy ! Còn không đi đi ! Liệu mà làm bài cho tốt đấy !!!
Một chiếc xe hơi đỗ lại trước cổng trường ĐH Bách Khoa ! Kiều Liên của chúng ta nhảy ra ngoài ...
Chạy được vài bước , cô nhớ ra bèn quay lại dặn người tài xế :
- Chú Hai !!! Khi nào thi xong cháu sẽ tự về ! Chú không phải đón đâu ...
Người đàn ông được Kiều Liên gọi là " chú Hai " chính là em trai của bà quản gia ! Hai chị em bà đã phục vụ gia đình họ Hạ được khá lâu . Tình cảm rất sâu đậm !
Ông gật đầu với cô chủ nhỏ . Giọng đầy quan tâm :
- Chúc tiểu thư thi tốt !!!!
- Tất nhiên rồi !!! Cháu thì chú khỏi lo !!!
Kiều Liên hỉnh mũi . Có đôi chút tự hào trong giọng nói !
Quả thật !!! Từ trước đến giờ , việc thi cử với Kiều Liên dễ như ăn kẹo !
Cô sở hữu chỉ số IQ lên tới 180 . Học hành chưa bao giờ làm khó được cô !!!
Nhược điểm duy nhất của Kiều Liên có lẽ là : Âm nhạc !!!
Từ lúc 5 tuổi , gia đình họ Hạ đã mời một thầy dậy nhạc nổi tiếng về huấn luyện cho Kiều Liên !
Mẹ của Kiều Liên rất mong con gái có thể trở thành 1 nghệ sĩ Piano nổi tiếng !
Đáng tiếc !!! Sau 1 ngày thẩm định tài năng , ông thầy này đã dương cờ trắng đầu hàng . Câu duy nhất mà ông ta thốt nên được là :
- Tiếng đàn của tiểu thư có thể xem như .... 1 loại vũ khí !!!
Không cam tâm !!! gia đình họ Hạ liền mời thêm vài người nữa . Và người nào cũng có chung một nhận xét :
- Xin lỗi !!! Chúng tôi thật sự bó tay !!!
Cuối cùng thì chương trình đào tạo thiên tài cũng kết thúc ! Hậu quả để lại là ngày nay hễ nhìn thấy cây đàn Piano là tiểu thư Kiều Liên của chúng ta lại ... tăng xông , ngất xỉu !!!
Dông dài một chút , còn bây giờ chúng ta quay lại với tình hình hiện tại của Kiều Liên . Cô đang ngồi trong phòng thi số 3 !!!
Vào học tại Bách Khoa là ước mơ đã lâu của Kiều Liên !!
Tất nhiên !!! Sau nhiều ngày tranh đấu đến cùng , cha cô mới đồng ý !!!
Kiều Liên nhìn quanh . Lo lắng - hồi hộp - căng thẳng là cảm giác chung của tất cả mọi người !!!
Cá biệt có 1 nam sinh , nước da đen nhẻm như Bao Công . Khuôn mặt hết tái lại đỏ . Anh ta liên tục làm dấu thánh .
Vẻ ngoài hoạt kê của nam sinh nọ khiến Kiều Liên bật cười !!! Nhờ thế mà cô bớt hồi hộp ! Dù rất tự tin vào bản thân nhưng đứng trước cuộc thi vào ngưỡng cửa đại học , Kiều Liên cũng hơi căng thẳng một chút !!!
Chỉ là căng thẳng đó nhe ! Không phải " khớp " đâu !!!
2 giám thị bước vào phòng thi . Một người tuổi trung niên vẻ mặt rất nghiêm khắc . Một người là thanh niên trẻ tuổi . Có lẽ là sinh viên năm cuối ...
Kiều Liên ngồi ngay đơ khi nhìn thấy 2 người giám thị ! Chính xác hơn là khi cô nhìn thấy hắn - cái tên đã đánh nhau với cô mấy hôm trước tại Cánh Sen Hồng !!!
Trên ngực hắn có đeo một chiếc thẻ ghi rõ :
- Giám thị 2 : Bạch Tuyên Vỹ !!!
Hắn cũng đang ngạc nhiên đến suýt đánh rơi xấp giấy thi trên tay !!!
Cái con nhỏ " to mồm " hôm nọ lại dự thi vào trường này sao ???
Rất nhanh !!! Tuyên Vỹ lấy lại bình tĩnh ! Hắn nhếch môi lầm bầm :
- Ồ !!! Chúng ta lại gặp nhau !!! Đúng là quả đất tròn !!!
Mồ hôi trên mặt Kiều Liên nhỏ xuống như mưa !!!
Vẻ bất thường của cô chỉ khiến người khác nghĩ tới tâm trạng của các thí sinh trong phòng thi .
Không ai nhận ra " sự cố " này có nguyên nhân từ vị giám thị " đáng kính " kia ...
- Bắt đầu làm bài !!!
Tiếng của giám thị 1 vang lên khiến Kiều Liên giật mình .
- Hỏng !!! Cứ thế này thì toi mất !!! Phải tập trung vào làm bài thôi !!!
Kiều Liên cắm cúi viết lia lịa . Được khoảng 3 phút thì hắn - giám thị 2 của phòng thi vác ghế tới gần chỗ cô ngồi !!!
Chẳng làm gì cả !!! Cũng không nói 1 câu nào . Tuyên Vỹ chỉ nhìn chằm chằm vào con bé xấu số ...
Những thì sinh khác thấy vậy thì thầm chia buồn với Kiều Liên ! Bị giám thị để ý là coi như xong !!!
Đừng nói tới trao đổi bài hay cái gì đó khác ! Chỉ mỗi việc tập trung vào làm bài cũng rất khó !
Ánh mắt " quan tâm " của giám thị sẽ gây cho thí sinh một sức ép nặng nề .
Và bây giờ người đang phải hứng chịu cái sức ép nặng nề ấy là Kiều Liên của chúng ta ...
Trong thời gian 3 tiếng đồng hồ , Tuyên Vỹ chỉ ngồi và nhìn Kiều Liên !!!
Nhờ ơn của hắn mà Kiều Liên làm bài chỉ đạt 80% hiệu quả so với bình thường ...
Ngó con bé chán chê , Tuyên Vỹ bất chợt nhận ra 1 điều rõ như ban ngày :
- Con bé xinh thật !!! Da trắng này !!! Tóc đen mượt ! Mũi thẳng thanh tú ! Mỗi tội ... đôi môi nhỏ bé kia lúc nào cũng mím chặt thể hiện 1 cá tính quật cường !!!
Còn phải nói , Cái đức tính " xưa nay hiếm " của con bé đó hắn đã lãnh đủ !
Hắn chơi con bé 1 vố thì con nhỏ chơi lại hắn 1 ! Chả chịu lép vế lần nào ...
Nếu Tuyên Vỹ biết rằng Hạ Kiều Liên từ trước đến nay vẫn nổi tiếng là một người con gái vừa hiền lành lại dịu dàng , nữ tính ... không hiểu hắn sẽ nghĩ sao ???
( Tác giả : Đập đầu vô tường chớ sao !!! )
Chap 12
Kẻ cắp bà già ... bắt tay nhau !!!1 bước hắn dừng lại ! Không có ai ...
2 bước hắn dừng lại ! Không có ai !!!
3 bước ... hắn quay ngoắt lại đằng sau gầm lên :
- Ra mặt đi !!! Đừng có theo đuôi tôi nữa !!
Một cô gái xinh xắn bước ra từ ... phía sau cột điện mỉm cười :
- Hai !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ( xin chào )
Hắn nhíu mày :
- Cô muốn gì ???
Cô gái không nói gì . Chỉ lặng lẽ quan sát hắn từ đầu tới gót chân . Thỉnh thoảng lại chặc lưỡi :
- Chậc ! Chậc ! Cũng được ... Hừm !! Thôi đành vậy ...
( tg : sao giống mấy bà đi chợ quá dậy ??? )
Cái kiểu nhìn của cô ta khiến người có da mặt dầy như hắn cũng hơi khó chịu !
Mẹ kiếp !!! Chẳng nhẽ con nhỏ này " kết " mình rùi sao ? Nếu không sao lại theo mình đến tận gần nhà thế này ???
- E hèm !! Này cô em ! Ngắm đủ chưa ? Anh biết là anh rất đẹp trai nhưng em cũng đừng nhìn anh ... sỗ sàng như thế ...
Cô gái như không nghe thấy lời hắn nói . Vẫn tiếp tục tính tính toán toán . Sau cùng đã đi đến kết luận cô ta ngẩng lên :
- Tôi muốn anh !!!
- Cái gì ??????????????
Hắn thiếu điều nhẩy dựng . Tuy bị con gái tỏ tình nhiều lần nhưng từ bé tới giờ hắn mới gặp một đứa con gái to gan lớn mật dường này ...
- Em ơi ! Làm gì mà thô thế ? Có thích anh thì cũng phải tế nhị một chút chứ ? Để anh còn thở đã ...
Bỏ qua lời chọc ghẹo của hắn , cô gái vẫn cười hi hi :
- Tôi muốn anh làm người yêu của tôi !!!
- Hở ????????????????
Lần này thì Tuyên Vỹ giật mình đánh rơi cả túi thức ăn mới mua ở siêu thị . Chàng công tử họ Bạch khẽ ve cằm . Hắn chợt cảm thấy ái ngại làm sao !
Biết là mình đẹp trai nhưng không ngờ lại có sức cuốn hút đến dường này !!
Hắn mơ màng nghĩ đến cảnh mình ngồi trên ngai vàng . Các cô gái trẻ đẹp chầu chực xung quanh . Không ngừng chen lấn để chạm vào hắn . Miệng không ngừng lảm nhảm :
- Tuyên Vỹ !! Em yêu anh ! Em yêu anh !!
Viễn cảnh mỹ lệ đó khiến hắn sung sướng tới nỗi chảy cả nước miếng . Trông cái mặt hắn nom thì rõ đẹp giai mà cái mồm ngớp , mắt chớp chớp . Miệng không ngừng chảy nước dãi . Người khác nhìn thấy chỉ có thể tặng cho hắn 4 chữ :
- KHẢ Ố VÔ ĐỐI !!!
( tg : Thằng cha này bệnh càng lúc càng nặng rùi !!! )
Rất may giọng nói của cô gái kia vang lên kéo hắn về thực tại :
- Chính xác là : Tôi muốn anh đóng giả người yêu tôi ! Tiền bạc không thành vấn đề ! Quan trọng là anh phải diễn sao cho thật giống ...
- Cái gì ??? Tiền hả ???
Ngay lập tức hắn phục hồi ngay phong độ hơn người ! Kinh nghiệm nhiều năm làm xã hội đen khiến hắn đánh hơi được món hời !
- Nói một cách đơn giản là tôi bỏ tiền ra thuê anh làm người yêu tôi ! Anh sẽ phải đóng vai một quý ông giàu có và lịch thiệp . Nếu anh qua được mắt cha tôi ... bất kể bao nhiêu tiền tôi cũng có thể trả cho anh ...
Hắn trợn mắt nhìn người đối diện .
Liệu có phải một trò trả thù mới của con bé không nhỉ ?? Bị mình ám quẻ trong giờ thi chắc nó phải căm mình lắm ! Sao lại có chuyện tìm mình hợp tác thế này ?
Nhưng trông con bé không có vẻ gì là dối trá . Hơn nữa muốn lừa gạt hắn con bé chưa đủ trình độ ! Gì thì gì hắn cũng có mấy năm kinh nghiệm chuyên tu " đào mỏ thần pháp " . Hắn không lừa người ta thì thôi chứ ai lừa nổi hắn ???
Hắn có gì phải sợ nào !!!
- OK ! Chúng ta vào nhà uống chén nước cho ấm bụng rồi bàn bạc cụ thể !
Hắn chợt nở một nụ cười tươi hết sức có thể ! Giọng nói không thể nào ngọt ngào hơn được nữa ...
Thế là cả 2 sánh vai nhau đi vào căn hộ tập thể của Tuyên Vỹ ! Thái độ của cả 2 y như những người bạn lâu ngày gặp lại ! Ai mà tin được họ đã từng đánh nhau tơi bời khói lửa cơ chứ !!!
Tuyên Vỹ không hay biết rằng ! Chính quyết định ngày hôm nay đã làm thay đổi cuộc đời hắn ! Rẽ cuộc đời của chàng thiếu gia họ Bạch sang 1 trang hoàn toàn mới !
Có tình yêu ... có nước mắt ... có nụ cười ... và có cả ... đổ máu !!!
Ý định này nhen nhúm từ khá lâu . Lần thứ 3 gặp lại hắn Kiều Liên quyết định thực hiện .
Hắn có ngoại hình hoàn hảo . Cộng thêm tài nói dối trơn như mỡ hẳn sẽ biết cách đối phó với cha cô ! Vạn nhất có gì xảy ra một thân võ nghệ cũng có thể giúp hắn ... chạy thoát !!!
Đã đến bước đường cùng rồi ! Không liều không được ! Không muốn trở thành cái bóng của tên Tưởng MInh Quân thì phải vậy thôi ! Dù cách này có hơi bá đạo một chút nhưng không sao ...
Kiều Liên này đành phải vì đại nghĩa diệt thân thôi !!!
( tg : ???? )
Cô ngửa mặt lên trời thì thầm :
- Cha ơi ! Đừng trách con nhé ! Con chỉ muốn tìm đường đi mới cho mình thôi ...
Dường như rất đắc ý với mưu kế của mình , Kiều Liên ngửa mặt lên trời cười khoái trá :
- Tưởng Minh Quân ! Hãy đợi đấy !! Ka ! Ka ! Ka !!!!!!!!!!!!
...................................
- Ách xì ! Ách xì ! Ách xì !!!!
- Anh có sao không ??? Minh Quân ! Cẩn thận kẻo cảm lạnh ...
Cô gái đang nằm trong lòng Minh Quân kéo chăn lên đắp cho anh ta !
Minh Quân vuốt ve bờ vai tròn lẳn !
Phù Dung đẹp thật !!!
Là một ca sĩ mới nổi , tuy giọng hát không lấy gì làm đặc biệt nhưng vẻ ngoài của Phù Dung thật sự rất mỹ lệ ...
Một cô gái mỹ lệ như thế chủ động dâng hiến tình yêu chỉ có thằng ngu mới không tiếp nhận ! Đương nhiên !!! Minh Quân đâu có ngu ... Anh quá khôn là đằng khác !!
Mỡ đến miệng mèo ... mèo nào không đớp !!
Cả 2 trở thành tình nhân cũng được khoảng 6 tháng .
Phải nhả một món ngon như Phù Dung ra thì cũng hơi tiếc . Nhưng dù sao Minh Quân cũng đã có vợ chưa cưới ! Dây dưa lắm cẩn thận là đi tong ...
- Anh ... sắp lấy vợ rồi ! Chúng ta chia tay đi Phù Dung ! Căn hộ này cùng toàn bộ quà tặng em cứ giữ lại . Anh cũng mới tạo cho em một tài khoản ở NH ...
Minh Quân hắng giọng .
Cô ca sĩ mới nổi đang cuộn tròn trong lòng người tình ngỡ ngàng ! Cái giọng trầm trầm đầy nam tính vẫn cuốn hút cô hôm nay nghe sao trống rỗng ...
- Anh ... nói gì vây ??? Em không hiểu ?? Chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao ???
Minh Quân với bao thuốc trên bàn . Anh bật lửa rít một hơi rồi nhếch môi :
- Nói thẳng ra nhé ! Anh chán em rồi ! Hơn nữa anh không muốn bị mang tiếng trước khi làm đám cưới ! Nên tốt nhất là : chúng ta chia tay ...
Chap 13
Quý ông Tuyên Vỹ !!!Hạ Văn Vũ nhìn người đứng trước mặt . Đối diện với ánh mắt của ông hắn vẫn thản nhiên .
Ngoài Tưởng Minh Quân ra thì đây là người thứ 2 dám nhìn thẳng vào mắt ông .
Ông trùm trong giới buôn bán bất động sản gật gù . Kể ra thì con gái của ông cũng tinh mắt lắm chứ ! Chàng trai nó đưa về quả thực không hề thua kém Minh Quân ...
Minh Quân đẹp trai theo kiểu nam tính , rắn rỏi thì chàng trai này lại có vẻ đẹp thư sinh hơn . Nhưng vẫn toát ra một khí chất đặc biệt ! Khí chất của bậc vương giả .
- Cậu muốn đạt được điều gì nhất ???
Hạ Văn Vũ đột ngột lên tiếng .
KHông chút chần chừ , chàng trai trả lời ngay ;
- Thiên hạ vô đối !!! Đứng trên tất cả !!!
( tg : té ghế !!!! )
- Thiên hạ vô đối ??? Thật nực cười !!! Cậu dựa vào cái gì mà dám nói thế ???
Hạ Văn Vũ bật cười .
- Dựa vào chính bản thân tôi !!!
Nghe câu nói đanh gọn của Tuyên Vỹ , Hạ Văn Vũ lắc đầu :
- Cậu ... nếu không phải là vĩ nhân ... thì là một thằng điên !!!
Sau khi hắn đi khỏi , cha của Kiều Liên khẽ mỉm cười . Ông như nhìn thấy hình ảnh của mình lúc còn trai trẻ ...
- Sao rồi ??? Có ổn không ???
Tường cách âm nên Kiều Liên dù đứng ngay ngoài cửa cũng ko nghe được câu nào . Cô xoắn lấy hắn hỏi thăm dồn dập !
Tuyên Vỹ đang bận ... lau mồ hôi cũng cố gắng làm hài lòng khách hàng :
- Có lẽ là ổn ! Tôi hi vọng thế ...
Vế sau của câu trả lời khiến Kiều Liên mừng hụt . Cô phấp phỏng :
- Anh ko chắc chắn sao ???
- Không !!! Cô nghĩ qua mặt cha cô dễ lắm đấy ???
Hắn trợn mắt .
Kiều Liên gật gù . Cũng đúng thôi ! Papa là người cô sợ nhất trên đời này . Ông ấy đâu dễ bị lừa !!!
Tuyên Vỹ thoáng rùng mình . Hắn nhớ lại cái nhìn sắc lạnh như mãnh thú của ông ta mà phát hãi . Dù thuộc loại to gan lớn mật nhưng đứng trước người đàn ông đó hắn không khỏi nản lòng .
Ông ta có một khí chất rất đặc biệt . Chỉ có ở những ông trùm maphia ...
- Bây giờ đã muộn rồi ! Giá mà có món gì nong nóng lót dạ nhỉ ???
Hắn gợi ý .
Kiều Liên bĩu môi . Chưa đâu vào đâu đã giở chứng !
Nhưng thôi !!! Cô cũng không phải người hẹp hòi gì ! Đãi hắn 1 bữa vậy !
- Đi theo tôi !!!
Chỉ chờ có thế , TUyên Vỹ liền nhẩy chân sáo theo Kiều Liên . Gì chứ cái trò ăn rồi người khác trả tiền là hắn rất khoái ....
- Ủa !! chúng ta đi đâu đây ??? Hắn hỏi .
- Thì cứ đi theo tôi thì biết ! Càm ràm mãi .. Tôi có đem anh đi bán đâu mà sợ !
( tg : lạy hồn !!! Ai mà bán nổi hắn cơ chứ ??? )
Kiều Liên đưa Tuyên Vỹ rẽ vào 1 ngõ hẻm . Mọi thứ ở đây cái gì cũng nhỏ xíu nhưng rất gọn gàng , sạch sẽ !
Cả 2 bước vào một quán ăn bầy biện rất đơn giản .
- Cho 5 cái bánh bao nhân đặc biệt !!!
Kiều Liên hô lớn rồi quay sang giải thích :
- Bánh bao ở đây là số dách ! Bột bánh vừa trắng lại vừa thơm ! Cắn hơi dai dai ... Nhân bánh vừa miệng ... nói chung là ... tuyệt vời !!!
Nghe Kiều Liên miêu tả , Tuyên Vỹ cứ nuốt nước miếng ừng ực ! Đến khí 5 chiếc bánh bao bốc hơi nghi ngút được đem ra thì ...
Cả 2 thi nhau chén !!!
( tg : đôi này nghe vẻ tâm đầu ý hợp về khoản ... ăn uống nhỉ ??? )
10 phút sau :
- Chủ quán !! Cho thêm 5 cái nữa !!!
Lần này là giọng Tuyên Vỹ dõng dạc . Không biết là do bánh bao ngon quá hay không phải trả tiền túi nên chàng trai họ Bạch ăn rất khí thế !
Quán này chủ yếu bán vào 2 thời điểm : Sáng và chiều tối ! Lúc Kiều Liên và Tuyên Vỹ bước vào quán cũng khá muộn rồi . Cũng vì bánh bao là thứ đồ ăn rất được ưa chuộng vào mùa rét nên quán rất nhanh hết hàng .
Ngày hôm nay cũng vậy ! Những vị khách vào sau Tuyên Vỹ và Kiều Liên đành phải thất vọng ra về . Vì số bánh bao cuối cùng đã được dọn ra trước mặt 2 bạn trẻ .
- Bán cho 3 cái bánh bao nhân đặc biệt !!!
Hai khách hàng nữa bước vào .
Đó là một đôi trai gái . Chàng trai mày rậm , mắt to trông cũng khá khôi ngô . Còn cô gái cũng rất xinh xắn . Tuy ăn mặc có phần hơi điệu đà ... Trong quán lúc này đã sực nức mùi nước hoa ...
Chủ quán vẻ mặt hết sức ái ngại . Miệng cười cầu tài :
- Xin lỗi hai vị ! Chúng tôi vừa hết hàng xong ! Quý khách chịu khó ngày mai quay lại vậy !!!
Cô gái ngoại hình thì xinh đẹp nhưng tính cách lại quá tệ . Cô ta bĩu môi :
- Cái gì ??? Ông có biết ông đang nói chuyện với ai không ??? Tinh Ánh Hồng này hạ cố đến mua bánh cho ông là đã vinh dự lắm rồi ! Ông dám bắt tôi đợi đến mai hả ???
Chủ quán có chút bực mình nhưng với loại khách này ông không dám đắc tội !
- Thì ra ... là Tinh Tiểu thư ! Thất lễ ! Thất lễ !!! Xin tiểu thư bớt giận ! Quả thật là chúng tôi vừa hết hàng !
- Đủ rồi !!! Đừng có lải nhải nữa ! Một là ông đem bánh ra cho tôi ! Hai là tôi cho đàn em đập nát cái quán này ra ! Nghe rõ chưa ???
Cô gái trợn mắt quát .
Chủ quán mồ hôi vã ra như tắm . Gì chứ thói ngang ngược của vị Tinh tiểu thư này dân làm ăn buôn bán tất thảy đều biết tiếng . Chỉ vì cha cô ta là 1 nhân vật có thế lực trong giới xã hôi đen đất Hà Thành nên không ai dám đắc tội với cô ta ... Được thể Tinh Ánh Hồng càng lộng hành . Cái gì cô ta đã muốn thì nhất định phải đạt được !!
Ông đúng là bị sao quả tạ chiếu mạng nên hôm nay mới gặp phải cô ta ...
- Tinh tiểu thư ! Thế này ... là làm khó cho chúng tôi quá !!
Cô gái cười nhạt :
- Chính ông tự làm khó mình đấy chứ ! Tôi đếm từ 1 đến 10 mà ông không mang bánh ra thì đừng có trách ! 1 ... 2 .....
- Chuyện gì vậy ? bác Bảy !!!
Kiều Liên của chúng ta đang ăn bánh bao với Tuyên Vỹ ở bên trong thì thấy tiếng ồn ào liền bước ra .
Đập vào mắt cô là 1 đôi trai gái ăn mặc chải chuốt đang sừng sộ với chủ quán . Đằng sau lưng họ là một đám người mặt mũi dữ dằn .
Ánh mắt người chủ quán nhìn Kiều Liên lóe lên vài tia ấm áp rồi trở lại bình thường .
- Hạ tiểu thư ! Cô xem vị khách này làm khó chúng tôi quá ! Chúng tôi vừa bán hết bánh thì cô ấy tới đòi mua . Có phải chúng tôi không muốn bán cho cô ấy đâu ... mà là lực bất tòng tâm !!
- Lải nhải nhiều quá ! Tụi bay đâu !!! Đập nát cái quán này cho tao ...
Cô gái có tên Tinh Ánh Hồng thản nhiên ra lệnh . Dường như cái việc bẻ gẫy cần câu cơm của người khác với cô như trò chơi trẻ con vậy !
Đáng tiếc !!! Hôm nay cô đã gặp phải ... Hạ Kiều Liên !!!
Chap 14 :
2 nàng tiểu thư !!!
- Gượm đã nào !!! Kiều Liên hắng giọng .
Tinh Ánh Hồng liếc người mới xuất hiện bằng ánh mắt sắc như ... dao cạo râu .
Tất cả những đứa con gái đẹp hơn cô , cô đều ... ghét ! Huống chi Kiều Liên của chúng ta quá rực rỡ . Nó lấn áp mất vẻ đẹp của Tinh Ánh Hồng .
- Cái gì ?????????????
Tinh Ánh Hồng hất mặt đầy trịch thượng .
Kiều Liên chưa vội trả lời . Cô săm soi , nhìn ngó Ánh Hồng như kiểu ... mẹ chồng nhìn nàng dâu !
Nhìn ngó chán chê rồi Kiều Liên chép miệng lắc đầu .
- Chậc ! Chậc ! Tiếc quá ! Tiếc quá !!!
- Tiếc cái gì ??? Ánh Hồng ngơ ngác .
KIều Liên đột ngột mỉm cười . Giọng nói ngọt như ... mía nướng .
- Trông cô em xinh đẹp là thế ! , ăn mặc sang trọng vậy mà lại không biết ... Việt Ngữ !!! Thật đáng tiếc làm sao ! Người ta đã hết hàng vậy mà cứ gân cổ lên đòi cho bằng được . Không có lại đòi đập quán người ta ... Ở đâu ra cái kiểu lạ đời vậy nhỉ ???
Mặt Ánh Hồng xám ngoét . Cô hét lên :
- Con ranh kia !!! Mày có biết Tinh Ánh Hồng này là ai không hả ???
- Biết chứ sao không ?? Cô là ... Tinh Ánh Hồng chứ còn là ai ! Kiều Liên tỉnh bơ phán . Hít hít mấy cái rồi cô nhăn mũi .
- Khiếp !!! Mùi gì ghê thế nhỉ ??? Cứ như mùi chuột chù vậy ...
Câu nói của Kiều Liên vừa dứt thì mặt Ánh Hồng chuyển sang màu đỏ bừng .
Nước hoa cô xức trên người là loại nước hoa hảo hạng của Pháp ... vậy mà con ranh kia lại dám ví như mùi chuột chù thì có đau không !!
Bọn đàn em của Ánh Hồng bịt miệng để khỏi phì cười . Chúng biết rõ cô chủ nhỏ vốn thích ăn diện và hay điệu đà quá lố . Như thứ nước hoa Pháp kia nếu chỉ xức một chút thì sẽ rất thơm và dễ chịu nhưng cô chủ lại rưới lên người hơi nhiều nên gây ... phản tác dụng !!!
Dù thế cũng chẳng ai dám góp ý với Ánh Hồng bởi bản tính ngang ngược , đành hanh đã thành thần của cô chủ . Cô gái kia kể cũng to gan lớn mật khi dám chọc quê tiểu thư ...
Điên tiết !!! Tinh Ánh Hồng nhào tới toan dở thói côn đồ . Vốn là con gái của một ông trùm xã hội đen nên võ công của Tinh Ánh Hồng khá giỏi . Cái tát của cô nếu trúng phải chắc cũng phải húp cháo cả tuần chứ chẳng chơi ...
- Bốp !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhanh như cắt ! Kiều Liên dơ tay lên đỡ . Cái tát bị gạt ra . Ngay tức khắc Ánh Hồng xoay người , chân trái vung lên cao đá thẳng vào cằm Kiều Liên ...
Xui xẻo thay cho tiểu thư họ Tinh ! Hạ Kiều Liên không phải là người dễ bắt nạt . Trước đòn tấn công dồn dập của Ánh Hồng , cô chỉ cười khẩy rồi hóa giải hết !
- Bọn mày còn đứng đó làm gì ??? Xông vào thịt con bé này cho tao !!!
Ánh Hồng gào lên ra lệnh cho tụi đàn em .
Cục diện trận đấu chuẩn bị chuyển từ 1 chọi 1 sang ... 1 đám oánh 1 người thì Tuyên Vỹ ... lò dò bước ra .
- Chà !!! Đông vui nhộn nhịp quá nhỉ !!!
Bọn đàn em của Ánh Hồng nhìn thấy Tuyên Vỹ đồng loạt lùi lại . Vẻ mặt đầy kinh hãi . Chàng trai đi cùng Ánh Hồng thì lộ ra vẻ căm ghét rõ rệt . Chỉ duy có vị Tinh tiểu thư là chào đón sự xuất hiện này :
- Trời ơi !!! Anh Tuyên Vỹ !!!!!!!!!!!!
Trước con mắt kinh ngạc của Kiều Liên và ông chủ quán , Ánh Hồng nhào tới ôm chầm lấy Tuyên Vỹ . Miệng không ngừng tru tréo ;
- Em nhớ anh quá !!! Bắt đền anh đấy !!! Đi hoài mà không thèm về thăm người ta gì cả ... Ghét anh luôn !!!!
( tg : quay ra đằng sau nôn thốc nôn tháo )
Tuyên Vỹ đáp lại tình cảm của tiểu thư họ Tinh bằng một vẻ mặt ... hơi hơi khả ố !!! Hắn ve cằm cười cợt . Thái độ rất " kịch "
- Là em à ??? Ánh Hồng ! Lâu ngày không gặp trông em ... càng lúc càng đẹp ra !
- Ứ ừ !!! Anh chỉ ghẹo em thôi ...
Ánh Hồng mặt ửng hồng , đôi mắt sáng long lanh . Thái độ nũng nịu như người đang yêu phụng phịu . trông cô chẳng còn sót lại chút gì của cái người vừa đòi ... đập quán người ta !!!
Tất thảy mọi người có mặt ở đó không hẹn mà đồng loạt nổi da gà ! Bọn vệ sĩ và chàng trai kia dường như đã quen với cảnh này nên vẫn còn đứng vững . CHỉ khổ thân cho ông chủ quán và Kiều Liên của chúng ta . Một người thì đổ mồ hôi thành giọt . còn người kia sức chịu đựng kém ... suýt nữa thì ói hết mấy cái bánh bao trong bụng ra ...
Con gái yêu bằng tai !!!
Chân lý này được Tuyên Vỹ thuộc nằm lòng . Những câu nói khiến người khác phải nổi da gà thì hắn lại hót như cháo chảy !
- Thật mà !!! Anh ghẹo em làm gì ??? Có mấy tháng không gặp mà trông em khác hẳn . Nếu không nghe giọng nói chắc anh cũng không dám nhận cô gái xinh đẹp này là em đâu !!!
- Anh ... Tuyên Vỹ !!!!!!!!!
Ánh Hồng xấu hổ bưng mặt . Những lời nói có cánh của Tuyên Vỹ khiến cô sướng tê người !
- Đủ rồi đấy !!! Cả 2 làm trò đủ chưa ??? Chàng trai lạ mặt lên tiếng .
Quay sang Ánh Hồng anh ta gắt gỏng :
- Còn em !!! Em có muốn đập quán người ta nữa không ??? Nếu không thì đi về ...
Rồi anh ta bỏ đi . Bọn tay chân đồng loạt đi theo . Ánh Hồng hoảng hốt gọi :
- Kìa !!! Ánh Lục !!! Anh làm sao thế ???
Không muốn xa Tuyên Vỹ nhưng anh trai và người của mình đã bỏ đi Ánh Hồng rốt cuộc cũng hậm hực chạy theo . Sau khi gửi lại cho Tuyên Vỹ vài cái hôn gió .
- Em đi trước nha !!! Anh Tuyên Vỹ !!! Lúc nào rảnh vào nhà em chơi nha !!!
Khi đi qua chỗ Kiều Liên . Ánh Hồng còn kịp ném lại 1 câu đe dọa :
- Hãy đợi đấy !!! Chuyện này chưa xong đâu ! Chọc vào Tinh Ánh Hồng này là mày tới số rồi !!!
Nếu là người khác , bị Ánh Hồng đe dọa kiểu đó hẳn sẽ rất sợ hãi . Nhưng đáng tiếc người bị Ánh Hồng đe dọa lại là Hạ Kiều Liên . Bắt chước vẻ mùi mẫn của Tuyên Vỹ và Ánh Hồng lúc nãy , Kiều Liên cũng ... rối rít vẫy tay :
- Kưng đi nha !!! Chịu khó học lại lớp mẫu giáo để hiểu Tiếng Việt hơn nhé !!!
Những lời nói của Kiều Liên đập vào tai càng khiến Ánh Hồng củng cổ quyết tâm :
- Phải cho nó biết thế nào là sự đáng sợ của ... xã hội đen !!!
Cuối cùng cũng đuổi kịp anh trai , Ánh Hồng cằn nhằn :
- Anh sao vậy ??? Chả mấy khi gặp được Tuyên Vỹ ! Anh làm em không kịp nói chuyện với anh ấy ... Lại chưa thể tính sổ với con bé kia nữa !!!
- Tính sổ ??? Với ai ??? Tinh Ánh Lục nhướng mày .
- Còn với ai nữa ! Cái con bé dở hơi xen vào chuyện của em chứ ai ! nể mặt Tuyên Vỹ nên em " tạm " tha cho nó đấy !!!
- Nghe đây Ánh Hồng ! Con bé đó không dễ chọc đâu ! Đừng có đụng vào nó ! Ánh Lục nghiêm mặt .
Trực giác của kẻ nhiều năm lăn lộn chốn giang hồ khiến anh ta đánh hơi thấy nguy hiểm . Tiếc rằng em gái anh ta - Tinh Ánh Hồng không có được tài năng đó . Cô vẫn rất hung hăng :
- Xì !!! Cha chúng ta là một trong Cửu Long Đế !! Ai dám đắc tội với chúng ta nào ??? Con bé đó em giải quyết cái một ...
- Ánh Hồng !!! Anh không nói đùa đâu ! Võ công của em cũng đâu tồi mà khi đánh nhau với con bé đó ... có chiếm được chút tiện nghi nào không ??? Chưa kể là nó hoàn toàn phòng thủ chứ không hề trả đòn . Nó mà đánh thật thì em ... no đòn rồi !!!
Tinh tiểu thư điên tiết . Những lời nói của Ánh Lục ít nhiều cũng động chạm tự ái cô . So sắc đẹp cô có thể không hơn chứ luận về võ công cô đừng hòng chịu kém ...
Ánh Hồng hét lên :
- Em không tin ! Anh đừng có làm ra vẻ ta đây biết tuốt ! Việc của em em tự lo !!!
Cô chạy vụt đi . Để lại Ánh Lục ở đằng sau chưng hửng .
- Kìa Ánh Hồng !!! Ánh Hồng ................
Bóng dáng của Ánh Hồng đã biến mất . Tinh Ánh Lục thở dài . Con bé này lúc nào cũng cứng đầu . Đến cha còn bó tay nữa là ...
Nhưng điều làm Ánh Lục lo lắng chính là đứa con gái kia ... Nó ở đâu chui ra vậy trời ???
Chap 15
Bữa ăn tối xui xẻo !!!
Hai con người ngồi đối diện nhau . Chiếc đèn chụp sang trọng tỏa ra thứ ánh sáng mê hoặc ....
Mùi thơm của hoa hồng và rượu vang hảo hạng khiến người ta say đắm . Một khuôn mặt yêu kiều với những đường nét thanh tú . Bờ vai tròn lẳn được chiếc váy trắng kiểu cách ôm sát người càng làm tăng sức quyến rũ .
Đôi mắt sáng như sao trời , cặp lông mày đen nhánh cùng khuôn mặt nghiêng nghiêng góc cạnh làm chàng trai toát lên vẻ nam tính .
Đúng là một khung cảnh thơ mộng cho 1 buổi hẹn hò tình tứ !!
Nhưng đáng buồn làm sao khi 2 nhân vật chính của buổi hẹn hò đang cố sức vắt óc ra những lời cay độc nhất .... dành tặng cho nhau !
2 người đó là ai thì hẳn các bạn cũng đoán ra :
Chính là đôi trai tài gái sắc : Tưởng Minh Quân và Hạ Kiều Liên !!!
Tưởng Minh Quân hấp háy đôi mắt :
- Em yêu !! Cái xích chó hôm nọ đâu rồi ???
Hạ Kiều Liên cười khẩy :
- À !!! Hôm nọ anh chả bảo cho anh mượn đeo đi công tác rồi sao ??? Anh này chưa già mà mau quên thế !!!
Không núng thế Minh Quân bồi tiếp :
- À anh quên mất ! Đúng là anh có mượn em sợi dây đó về ... cho con Milu nhà anh ! Nó nghịch làm hỏng sợi dây của em rồi ! Để anh mua đền em cái khác nhé ... Em thích loại nào ??? Dành cho chó Kiến hay Bẹc giê ???
Mặt Kiều Liên đỏ bừng . Máu đã bốc lên đỉnh đầu . Nhưng chả nhẽ lần bào đấu khẩu cô cũng chịu thua ...
- Không cần đâu anh yêu !!! Những thứ quý giá đó chỉ thích hợp với người đức cao vọng trọng như anh thôi ! Em con người giản dị chả dảm với cao ...
Cứ thế ... Họ dành cho nhau những lời nói xóc xiểm nhất !!!
Kể cũng lạ thật !!! Kiều Liên là con gái thì không nói làm gì . Nhưng còn Minh Quân , anh rõ ràng là một chàng trai văn võ toàn tài . Con gái từ trước đến giờ cứ gọi là thủ phục dưới chân anh . Vậy mà không hiểu sao cô vợ chưa cưới của anh lại " khó xơi " như thế ? Quen thói cao ngạo , Minh Quân không chịu hạ mình . Và thế là ... đấu khẩu !!!
Có lẽ đó cũng là lý do khiến một người xưa nay vẫn xem thường con gái như Minh Quân phải xem xét lại !!!
Nhưng dù gì cái kiểu ăn miếng trả miếng với con gái kể ra cũng hơi mất mặt . Minh Quân chấm dứt cuộc cãi cọ bằng 1 câu giảng hòa đầy mùi ... thuốc súng :
- Em ơi !!! Tạm ngừng !!! Ăn đi để lấy sức mà ... nói tiếp !!!
và lẽ ra Kiều Liên của chúng ta sẽ nhảy dựng lên mà đáp trả nhưng người bồi bàn đã bưng các món ăn ra . Mùi quyến rũ của những đĩa thức ăn khiến Kiều Liên hạ hỏa . Cô hậm hực :
- Hừm !!! Được rồi !!! Tạm ngừng thì tạm ngừng !!!
Kiều Liên là một tiểu thư được huấn luyện từ trong trứng nước ! Những lễ nghi hay cung cách lúc dùng bữa cô nắm rất rõ .
Chỉ là hôm nay người ngồi trước mặt cô không phải là ông thầy khó tính như mọi khi hay papa , mama của cô . Kiều Liên ăn rất thoải mái ...
Và có lẽ là do quá thoải mái nên một chút bánh kem khi tráng miệng đã dính lên chóp mũi của cô . Vẻ ngộ nghĩnh của vợ chưa cưới khiến Minh Quân phá lên cười . Nhưng lần này không phải là điệu cười nửa miệng , lạnh lẽo như mọi khi mà là tiếng cười thật lòng , phát ra từ trong nội tâm của anh . Minh Quân buột miệng ;
- Dễ thương quá !!!
Anh khen rất thật lòng . Không hề có ý chế diễu gì cả nhưng Kiều Liên lại không nghĩ vậy . Cô cho rằng Minh Quân đang ... cười đểu cô liền nổi giận :
- Anh thật quá đáng !!! Trời đánh còn tránh bữa ăn ! Sao lúc nào anh cũng tìm cớ chọc ghẹo tôi thế hả ???
Nụ cười của Minh Quân chấm dứt . Anh trở về thái độ cố hữu :
- Tôi chẳng chọc ghẹo gì cô ! Đó là sự suy diễn của cô thôi ! Cô cho nó là chọc ghẹo thì nó là chọc ghẹo ...
Vẻ mặt lạnh lùng của Minh Quân khiến Kiều Liên tức chết !
- Làm sao trên đời này lại có kiểu người như anh nhỉ ??? Bộ trái tim anh làm bằng đá chắc ???
Minh Quân nhếch môi cười khẩy :
- Sao em biết ??? Trái tim anh làm bằng ... đá quý đó !!! Không phải Rubi thì cũng là Saphia ...
( tg : té ghế )
- Ặc ! Ặc !
Kiều Liên xém ngất xỉu . Nói Tuyên Vỹ đểu cáng vô đối thì tên Minh Quân này cũng chả kém cạnh . Anh ta xứng đáng với 4 từ :
- Tự Kiêu Vô Đối !!!
Bảo anh ta là người có trái tim đá thì anh ta thản nhiên nhận mình có trái tim bằng đá quý ...
Than ôi !!! Da mặt Minh Quân quả thực rất dày !!!
Bữa ăn tối đạt đến cao trào khi Minh Quân gửi tặng vợ chưa cưới vài câu ... chửi khéo . và Kiều Liên với đúng tính cách của mình đã ... đập bàn đứng dậy bỏ đi . Sau khi chén sạch ... toàn bộ chỗ thức ăn !!!
......................
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên co chân sút vào cái ống bơ nằm lăn lóc vệ đường . Xui xẻo thay cho cô ! Cái ống bơ đã bay thẳng vào đầu 1 ông say rượu !
- Bốp !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Mẹ kiếp !!! Thằng khốn nào chọi đá vào đầu ông vậy hả ??? Người đàn ông tưc giận hét lên .
Vẻ mặt đỏ gay như gà chọi cùng đôi mắt lờ đờ trắng dã cộng thêm chai rượu hờm sẵn trên tay là lí do khiến Kiều Liên vọt mất không một lời giải thích ...
Tất nhiên là ông say rượu đang đuổi theo !!!
Nếu là bạn ! bạn có bỏ qua cho cái thằng dám chọi ống bơ vào đầu mình rồi chạy biến không ??? Dù là hắn vô tình ! ( Dù hắn không phải ... thằng )
KHổ thân cho Kiều Liên ! tối hôm nay vì lệnh của papa cô hạ xuống . Cô bắt buộc phải đi ăn tối với Minh Quân dù trong lòng ghét cay ghét đắng cái tên kiêu ngạo đó !!! lẽ dĩ nhiên cô lại phải vào vai 1 tiểu thư đúng nghĩa ! Giày cao gót ! Váy đầm !!!
Và vì thế nên mặc dù ông say rượu đang đuổi theo với kiểu chạy vắt sổ , Kiều Liên vẫn không dễ dàng chạy thoát .
Chỉ đến khi Kiều Liên của chúng ta cúi xuống cởi đôi giày cao gót hàng hiệu ra và chạy bằng ... chân đất , cái đuôi mới biến mất !!
- Phù !!! Mệt quá !!!
Kiều Liên thở ra 1 hơi nặng nhọc .
Hình như cứ dính tới tên Minh Quân kia là cô gặp xui xẻo ! Không biết anh ta có phải là sao quả tạ chiếu mạng cô không nữa ??
( tg : có thể lắm !!! )
Chạy chân trần trên đường khiến cho bàn chân xinh xắn của Kiều Liên trầy xước hết !
Cô bặm môi đeo giầy vào rồi khập khiễng bước đi . Trong lúc tức giận bỏ đi vì tên Minh Quân kia , cô đã để quên mất chiếc ví kim tuyến ở nhà hàng . Bên trong bao gồm thẻ tín dụng , tiền mặt , điện thoại , đồ trang điểm ...
Đó cũng chính là lý do cô phải lủi thủi đi bộ trong đêm thế này !
Ngang qua 1 ngõ hẻm một bóng người lặng lẽ xuất hiện sau lưng cô . Kẻ đó vung miếng giẻ đã tẩm sẵn thuốc mê lên mũi Kiều Liên !
Rất may !!! 10 năm trời học võ của Kiều Liên không uổng phí ! Giác quan thứ sáu của người luyện võ khiến cô nhận ra nguy hiểm !
Kiều Liên vung tay chặn miếng giẻ lại . Rồi theo 1 thế võ nhu đạo nổi tiếng , cô cúi người quật kẻ tấn công mình xuống đất .
- Rầm !!!!!!!!
Nhìn kẻ lạ mặt đang đo ván dưới đất , môi Kiều Liên khẽ nhếch lên 1 nụ cười đắc thắng :
- I win !!!!!!!!!!!!
Mải mê trong hào quang chiến thắng , Kiều Liên không hay mọi chuyện chỉ mới bắt đầu ! Cô chỉ nhận ra được điều đó khi miếng giẻ có tẩm thuốc mê thứ 2 úp vào mũi mình .
Kiều Liên khụy xuống . thứ duy nhất cô nghĩ được trong đầu là :
- Xui xẻo thật !!! Đây ... là lần bắt cóc thứ 3 trong tháng này.............
Chap 16
Bà La Sát !!!!Đó là biệt danh mà người trong giới giang hồ phong tặng cho Tinh Ánh Hồng !!!
Điều khiến Ánh Hồng danh nổi như cồn không phải vì cô là con gái của một trong Cửu Long Đế - bang phái mạnh nhất của thành phố . Mà là nhờ tính cách dữ như chằn lửa ...
Từ năm học cấp 1 Ánh Hồng đã gây ra vô số vụ xì căng đan bạo lực trong trường !!!
Này nhé !!! Năm lớp 3 có 1 cậu bé hay trêu chọc Ánh Hồng . Biết cô bé sợ sâu đã thân tặng cho cô 5 chú sâu róm to tướng vào cặp sách .
Ngay sau khi tan học , Ánh Hồng liền sai đàn em lôi cậu bé đó ra bờ sông và bắt cậu ta chọn lựa giữa 2 phương án :
1 : Là nhẩy xuống sông !!!!
2 : Là để cho mấy chục con sâu róm bò quanh người !
Xin lưu ý với các bạn là cậu bé này không biết bơi !!!
Tg cũng không rõ cậu ta đã chọn thứ hình phạt nào nhưng nghe nói phải 2 tuần sau cậu ta mới đi học được và ngay lập tức làm đơn xin chuyển trường !!!
Nhưng ghê rợn nhất phải kể đến lần Ánh Hồng đụng độ với 1 chị hai trong trường ! Cô bé này cũng thuộc loại khá rắn mặt . Dưới tay có hơn chục đứa lâu la ... Đáng tiếc đã gặp phải Ánh Hồng !!!
Đầu đuôi cũng chỉ vì cái xe đạp !!!
Hôm ấy vào giờ tan trường , Ánh Hồng đang tung tăng ra về thì phát hiện chiếc xe đạp yêu quý của mình đang bị người ta dẫm đạp không thương tiếc ! Ai bảo cô nàng dựng xe chắn lối đi ??? Và cô bé kia là 1 người nóng tính đã sút xe của Ánh Hồng không thương tiếc ...
Sau một trận đấu khẩu chuyển sang đấu võ , kết quả là cô bé kia đã bị Ánh Hồng nện cho 1 trận rồi sai người treo ngược lên cây ! Bọn đàn em của cô bé này cũng bị Ánh Hồng dập cho tơi tả ...
và còn rất nhiều vụ nữa nhưng tg xin phép không kể ra bởi nó quá kinh dị !!!!
Ánh Hồng ghê gớm là thế vậy Kiều Liên đụng tới có phải là ngu ngốc không ???
Điều này hồi sau các bạn sẽ rõ !!!
...............................
Tối quá !!!!
Lạnh lẽo quá !!!!
Có ai ... ở đây không ???
Kiều Liên chạy như điên dại . Cô đang đuổi theo một thứ rất gì đó ! Một thứ rất quan trọng với cô !!!
Là thứ gì vậy nhỉ ???
Mọi vật mờ ảo . Những đường nét không rõ ràng ! Cô như lạc trong mê cung tăm tối ...
Kiều Liên chạy mãi ! Chạy mãi !!!
Đợi tôi với !!!!!!!!!!!
- Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên giật mình hét lên . Tiếng hét thánh thót của cô khiến chim chóc đang bay trên trời bỗng dưng ... lăn quay ngất xỉu ! Khiến cho 2 tên canh giữ đang ngủ gật choàng dậy rối rít ;
- Động đất ! Oanh tạc ! Bom hạt nhân ! @ # $ & * $ # % @ * .........
2 phút sau chúng trấn tĩnh lại và lườm Kiều Liên :
- Con ranh này !!! Hét gì mà như vỡ nhà thế ? làm mất cả giấc ngủ của ông !!!
Một tên thắc mắc :
- Sao không bịt mồm nó lại cho yên chuyện ???
- Thì cũng định thế nhưng ai mà ngờ với lượng thuốc mê ... dành cho voi mà nó tỉnh dậy sớm thế !!!
( tg : chuyện !!! Thâm niên bao lần bị bắt cóc mà !!! )
Kiều Liên thản nhiên nhìn 2 tên bắt cóc . Từ bé tới giờ cô đã bị bắt cóc hàng trăm lần . và lần nào kết cục thê thảm cũng thuộc về bọn chúng ...
Cô có thể ghi tên vào kỉ lục Việt Nam với số lần bị bắt cóc trên !!!
Kiều Liên không chút sợ hãi trước tình cảnh của mình vì cô rất tự tin với tai mắt của cha mình . Có lẽ giờ này ông đang chuẩn bị cho người đến càn quét ....
- Thật không thể tin nổi !!! Cậu - Tưởng Minh Quân - người mà tôi lựa chọn mà lại vô dụng vậy sao ???
Hạ Văn Vũ đập bàn . Ánh mắt sắc lạnh của ông chiếu thẳng vào người đối diện gằn từng tiếng :
- Tôi tin cậu ! Tôi quá tin cậu sẽ bảo vệ Kiều Liên an toàn nên mới để nó đi cùng với cậu mà không phái người bảo vệ ... và bây giờ hậu quả là con gái tôi bị mất tích ! Bị mất tích cậu có hiểu không ???
Minh Quân im lặng . Khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận ! Anh quá kiêu ngạo để hứng chịu những lời công kích từ người khác !
Nhưng những lời ông ta nói đều là sự thật !!!
Anh đã quá sơ suất nên mới để Kiều Liên đi về một mình !Và thật không may là bọn bắt cóc đã không bỏ qua 1 cơ hội ngon lành ....
- Bác Vũ ! Bác yên tâm !!! Hãy cho cháu 3 tiếng đồng hồ ! Cháu sẽ đưa Kiều Liên trở về an toàn ... không một chút sứt sát !!!
Minh Quân đột ngột ngẩng lên . Ánh mắt anh lộ rõ quyết tâm . Nó kiên định và bình thản dù đối diện với ánh nhìn lạnh lẽo của ông trùm bất động sản !
1 phút qua đi , Hạ Văn Vũ cất tiếng :
- Được !!! Tôi cho cậu 1 cơ hội cuối cùng ! Sau 3 tiếng mà cậu không đưa được Kiều Liên trở về thì đừng trách ! Nhớ lấy !!! Chỉ có 3 tiếng thôi đó ...
Bóng Minh Quân vừa khuất dạng , ánh mắt lạnh lẽo của ông trùm bất động sản biến mất , thay vào đó là vẻ mệt mỏi của người cha .
Con gái ông đã bị bắt cóc rất nhiều lần nhưng chưa lần nào ông lo sợ như lần này . Bình thường bọn chúng sẽ gọi điện đòi tiền chuộc chỉ sau vài tiếng đồng hồ . Vậy mà lần này đã 1 ngày trôi qua mà vẫn không thấy động tĩnh ...
Chúng không thuộc dạng bắt cóc vì tiền !!!
Hạ Văn Vũ ôm đầu khổ sở !
Chúng muốn gì ở con gái ông ??? Nếu không phải là tiền chuộc ???
Một nỗi lo sợ vô hình len lỏi trong tim . Ông chắp tay làm dấu thánh trong vô thức mặc dù ... 5 năm trước ông đã từ bỏ chúa trời !!!
- Kiều Liên !!! Con nhất định phải bình an !!!
Hình ảnh lóe lên trong óc khiến Hạ văn Vũ rùng mình .
- Không thể nào là kẻ đó !! Kẻ đó đang ở cách đây rất xa !!!
Nhưng chỉ có kẻ đó mới bắt cóc Kiều Liên không vì tiền chuộc ! Chả lẽ ngoài kẻ đó ra còn có người khác sao ???
Mồ hôi của ông tóa ra như tắm . Mới có một ngày mà ông đã trở nên suy sụp thế này . Nếu có chuyện gì không hay xảy ra với Kiều Liên chắc ông không sống nổi ...
Ơn trời là vợ ông đang đi du lịch . Nếu không trái tim yếu ớt của bà ấy chắc chắn sẽ ngã quỵ ...
- Minh Quân !!! Làm ơn đem Kiều Liên trở về an toàn ! Dù cậu có muốn cả gia tài này tôi cũng không ngần ngại dâng cho cậu ....
Người lái xe trung thành của gia đình họ Hạ xuất hiện nơi ngưỡng cửa . Vẻ mặt vô cùng khiếp đảm .
- Ông chủ ! Có điện khẩn của Cục Trưởng Cục Phòng Chống Tội Phạm Xuyên Quốc Gia ! God .... đã trốn thoát !!!
Một sự im lặng đến đáng sợ .
Sự im lặng trước cơn phong ba khủng khiếp .
Quá khứ đã ngủ yên nay sống dậy .
Bi kịch .... lại bắt đầu .
Chap 17
Tên tội phạm có biệt danh Chúa Trời !!!
5 năm trước toàn nước Mỹ rúng động khi cảnh sát bắt được 1 tên tội phạm vô cùng nguy hiểm ...
Chỉ trong 3 ngày gã đã giết tổng cộng hơn 50 người ! Cả già trẻ lớn bé ....
Đặc điểm nhận dạng là sau khi giết người gã luôn để lại bên cạnh nạn nhân 1 dòng chữ được viết bằng máu :
- I'm ... God !!!!
Đó cũng chính là lý do người ta đặt cho gã biệt danh :
God ( Chúa trời ) !!!!
Các bác sỹ chẩn đoán gã bị rối loạn về nhân cách . Nói cách khác người ta cho gã bị điên !!!
Nên God không bị tử hình . Gã chỉ bị đưa vào viện tâm thần với những thiết bị giam cầm kiên cố nhất ....
Từ lúc bị bắt gã không nói 1 lời . Đôi mắt tím biếc luôn bình thản . Bình thản 1 cách đáng sợ ...
Gã nghĩ gì không ai có thể biết !!!
Nhưng người khác nghĩ gì gã đều biết rõ ...
Bở ngay từ nhỏ gã đã được xem như thần đồng với chỉ số IQ hơn 200 !!
Vậy gã có thực sự bị điên ?????
*****
- Đại ca !! Con bé đó gan lì thật !!! Bị cô chủ hành hạ hơn 2 tiếng mà vẫn không thốt ra 1 lời van xin ...
- Công nhận con bé này lì thật ! mà cô chủ cũng dã man quá ! Toàn đánh bằng roi da mới kinh !!!
- Vút !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng roi xé gió quật liên tiếp vào thân hình mảnh mai . Tinh Ánh Hồng vừa đánh vừa gào thét :
- Dám coi thường tao này !!! Chẳng ai dám ở trước mặt tao mà dám có thái độ như mày !!!
- Vút !!! Vút !!!!!!!!!!!
- sao hả ??? Đã thấy hối hận chưa con ranh ??? Mở miệng van xin đi rồi tao nhẹ tay cho !!!
Đáp lại sự khiêu khích của Ánh Hồng , Kiều Liên chỉ dương đôi mắt tuyệt đẹp lên thách thức . Đôi môi bé nhỏ lẩm nhẩm ... đếm từng roi !!
- 135 !.... *** ! ...137 ! ...........
Ánh Hồng đâu biết rằng nạn nhân của mình là chúa hay thù dai . Bị người khác đánh cô luôn đếm thật kĩ từng đòn . Chờ cơ hội ... páo thù !!!
Đánh mãi cũng mỏi tay , Ánh Hồng buông roi xuống quệt mồ hôi .
- Chà !!! Con nhỏ này lì thật ! Mình đánh đã mấy tiếng đồng hồ mà vẫn không xi nhê ! Đứa lần trước mình chỉ quất có mấy roi là đã rối rít xin tha !!!
Kiều Liên khẽ cựa mình . Sợi dây thừng xiết chặt tay cô lằn lên đỏ rực . Chiếc váy trắng sang trọng nay rách bươm . Những vết lằn do roi da để lại rớm máu .
Cả cơ thể như bị xé nát .
Đau và rát buốt !!!
Kiều Liên cắn chặt môi , quyết không thốt ra 1 tiếng rên .
Lòng tự trọng của 1 tiểu thư quyền quý khiến Kiều Liên nhếch môi buông tiếng cười khẩy :
- Đánh đã tay chưa ??? Tiểu thư Chuột Chù ???
TIếng cười của Kiều Liên khiến Ánh Hồng điên tiết . Cô nhào tới quất lia lịa vào người nạn nhân .
Trong cơn đau đớn , Kiều Liên lịm dần đi ...
Trận mưa roi tưởng chừng như không bao giờ kết thúc chỉ được dừng lại khi 1 giọng nói lạnh lùng cất lên :
- Đủ rồi đấy !!! Tinh tiểu thư !!!
Minh Quân bước vào . Đi cùng anh là Tinh Ánh Lục và 1 người đàn ông trung niên chột mắt .
Ánh Hồng giật mình lùi lại giọng thảng thốt :
- Cha ! Sao cha lại ở đây ???
Cha của Ánh Hồng - Tinh Điền Đức !!!
Võ công của ông ta thuộc loại yếu nhất trong Cửu Long Đế nhưng luận về thân phận . Tinh gia đứng hàng thứ 2 chỉ sau Bạch gia !!!
Tinh Điều Đức được xem như quân sư của Cửu Long Đế !!
- Hừ !!! ta không tới kịp thì con đã giết cô gái này mất rồi ! Con học ở đâu ra cái kiểu tra tấn người khác như thế này hả ???
Tinh Điền Đức quắc mắt nhìn con gái .
Ánh Hồng ngơ ngác . Từ trước đến nay cô hành hạ người khác có bao giờ cha cô ngăn cản . Ông luôn bật đèn xanh cho việc dạy dỗ những kẻ không biết điều ...
Sao hôm nay lại trở nên lạ lùng như thế này ???
Dường như để trả lời cho thắc mắc của con gái , Tinh Điền Đức hạ giọng :
- Con có biết cô gái này là ai không ??? Cô ấy là con gái của ông trùm bất động sản Hạ Văn Vũ và là vị hôn thê tương lai của cậu Tưởng Minh Quân - Hạ Kiều Liên !!!
Minh Quân tiến đến tháo dây trói cho vợ chưa cưới . Anh nhìn những vết thương trên người cô mà xót xa ..
Làn da vốn trắng nõn , mịn màng như bông bưởi càng khiến những vết roi hằn lên đỏ rực !
Mắt Minh Quân mờ đi vì giận giữ . Anh nghiến răng nói từng tiếng một :
- Tinh Điền Đức ! Vợ chưa cưới của tôi bị hành hạ ra nông nỗi này ... ông nói xem phải giải quyết sao đây ????
Biết rõ người trước mặt có thế lực rất đáng gờm , Tinh Điền Đức bối rối :
- Cậu Minh Quân xin bớt giận ! Con dại , cái mang ! Có gì cậu nể mặt tôi bỏ qua cho nó ! Chúng tôi nhất định sẽ đem lễ vật đến tạ tội với Hạ tiểu thư đây !!!
Minh Quân cười gằn :
- Bớt giận ? Bỏ qua ? Ông nói tôi bỏ qua cho ông ? Được thôi !!! Nhưng còn cha cô ấy , tôi không dám chắc !!!
Liếc nhìn người con gái trên tay , trong lòng Minh Quân chợt dấy lên 1 cảm giác lạ lùng . Trái tim anh nhói buốt khi bắt gặp cái nhíu mày đau đớn của cô bé !
Không hiểu sao lúc này đây , Minh Quân bỗng muốn được che chở , bảo vệ cho cô . Anh khẽ thì thầm :
- Anh sẽ bảo vệ em! Kiều Liên ! Anh sẽ không để bất cứ ai tổn thương đến em ! Đây ... là lời thề của anh !!!
Tinh Điền Đức không bỏ sót 1 chút diễn biến nào trên mặt Minh Quân . Ông thầm lo lắng :
- Ánh Hồng ơi là Ánh Hồng ! Chọc ai không chọc lại chọc vào con bé này làm gì ???
Tinh Ánh Lục lúc này mới lên tiếng :
- Minh Quân ! Xin hãy nể mặt người bạn là tôi một lần ! Bỏ qua cho Ánh Hồng ! Sau này tôi sẽ để mắt tới nó ... không để con bé gây chuyện nữa đâu ...
- Hừ !!! nể tình bạn bao năm giữa chúng ta tôi không tính sổ nữa nhưng các người liệu mà tạ tôi với cha cô ấy ! Ông ta nổi điên lên thì không biết sẽ làm những gì đâu !!!
Minh Quân nói 1 cách lạnh nhạt . Ánh nhìn những người còn lại hết sức khe khắt . Ánh nhìn đó chỉ dịu đi khi cúi xuống khuôn mặt trái xoan của người con gái đang nằm thiêm thiếp trên tay .
Cùng lúc này ở 1 nơi nào đó trên trái đất , 1 chàng trai có vẻ ngoài tuyệt đẹp đang ngước mắt nhìn lên bầu trời . Đôi mắt tím biếc những gợn mây . Đôi môi nhợt nhạt chợt phá lên cười cuồng dại :
- Ta đến đón em đây ! Thiên thần nhỏ ! Hãy chờ ta !!!
Kiều Liên đang nằm trong vòng tay của Minh Quân chợt rùng mình ớn lạnh !
Cơn ác mộng lại trở về !!!
Chap 18
Sự trả thù ngọt ngào or viên đạn bọc đường !!!!- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hướng Dương tức tối đá vào bàn ! Mắt cô long lên giận giữ .
- Thật quá thể !!! Dám đánh cậu ra nông nỗi này à ??? Để tớ gọi đàn em đi cho nó 1 trận ...
Kiều Liên nằm trên giường . Giọng nói đầy mệt mỏi :
- Không được !!! Nó là con gái của Tinh Điền Đức - 1 trong Cửu Long Đế , không nên dây vào ! Cha tớ cũng nói bỏ qua cho họ rồi !!!
- Nhưng nhìn cậu thế này tớ không chịu nổi !! Chả lẽ bỏ qua dễ vậy sao ??? Hướng Dương nghiến răng .
Kiều Liên là người bạn thân nhất của cô . Ai động tới Kiều Liên chính là động tới cô . Cô tuyệt đối không tha cho kẻ đó ...
- Dù gì cũng phải đợi tớ hồi phục cái đã ! Rồi tính sổ với con nhỏ đó cũng chưa muộn !!!
Kiều Liên khẽ cựa mình . Mặt mày nhăn nhó vì đau đớn .
- 2 ... cái tát ! 145 roi .... và 3 cú đá ! Tất cả tớ sẽ trả đủ cho con nhỏ đó ...
Đang tức giận , Hướng Dương cũng phải phì cười .
Kiều Liên có 1 thói quen là luôn đếm kĩ từng đòn khi bị người khác đánh . Từ nhỏ đã thế ...
- Giang sơn dễ đổi ! bản tính khó dời ! Trong hoàn cảnh đó mà cậu vẫn đếm được từng roi cơ à ???
Kiều Liên vênh mặt . Giọng đầy tự hào về khả năng " phi thường " của mình :
- Tất nhiên rồi !!! không đếm mới là lạ !!!
Đang cười nắc nẻ , Cái đầu tinh quái của Hướng Dương chợt lóe lên một kế hoạch . Một kế hoạch mà chỉ có người chuyên cưa rồi đá bạn trai như cô mới có thể nghĩ ra ...
Hướng Dương nhếch môi cười gian xảo . Điệu cười của cô khiến Kiều Liên toát mồ hôi hột .
- Bạn thân mến ! Tớ vừa nghĩ ra 1 cách trả thù con bé kia ! Một sự trả thù hết sức ngọt ngào ...
Kiều Liên lắp bắp trong khi mồ hôi đang rớt lộp độp :
- Thật .... Thật .... vậy .... à ????
- Phải !!! và mưu kế này có thành công hay không là phụ thuộc hoàn toàn vào bản lĩnh của cậu !!!
********
Hắn đang rất bực mình !!!
Tại sao hắn lại bực mình ???
Này nhé ! Sáng nay hắn ngủ dậy muộn , trễ giờ lên lớp lại không kịp ăn sáng ! Gần đến trường thì bị đám fan nữ túm lại hỏi thăm khiến cho cái đồng hồ Rolex trên tay rớt xuống vỡ tan tành .
Còn con " Vơ tu " mới mua do mải mê chen chúc trên xe buýt , vì một phút lơ đễnh mà vĩnh viễn ra đi ...
Vừa đến lớp thì được tin hắn phải học lại 3 môn vì bỏ tiết quá nhiều !!!
Tuần trước bạn gái hắn đòi chia tay vì phát hiện ra hắn lăng nhăng ...
Tuần trước nữa hắn bị đuổi việc ở chỗ làm thêm ....
và trước nữa ....
Hắn ... đang gặp xui xẻo !!!
Có ai giải thích giùm tại sao hắn lại gặp lắm xui xẻo như thế này không ???
À phải rồi !!! Xui xẻo của hắn bắt đầu từ khi gặp con bé đó !!!
..................................
- Tuyên Vỹ !!! Chủ nợ giá lâm đây !!!
Kiều Liên bước vào lớp . Sự xuất hiện của cô gây nên 2 luồng suy nghĩ đối lập nhau . Con trai nhìn cô ngưỡng mộ . Con gái nhìn cô ganh ghét ...
Phớt lờ những cái nhìn mang nhiều hàm ý , Kiều Liên thản nhiên bước tới chỗ Tuyên Vỹ !!
Nơi ấy hắn đang bị quây tròn giữa đám con gái ...
- Có việc gì ??? Hắn liếc nhìn người mới xuất hiện bằng 1 câu hỏi cộc lốc !
Bỏ qua thái độ bất lịch sự của tên " cơ hội " , Kiều Liên nhoẻn miệng cười .
- Hợp đồng giữa chúng ta vẫn chưa kết thúc ! tôi không tìm anh thì tìm ai ???
Nụ cười của Kiều Liên khiến bao tên con trai chết đứ đừ nhưng lại không mảy may gây ảnh hưởng tới Tuyên Vỹ .
Dù rất khó chịu , Tuyên Vỹ cũng miễn cưỡng đứng lên .
- Chúng ta xuống căng tin nói chuyện cho đỡ ồn ...
- Cô nên nhớ tôi chỉ nhận lời đóng giả người yêu cô để qua mặt cha cô thôi mà ! Sao bây giờ lại sinh thêm chuyện vậy ??? Tuyên Vỹ nhíu mày .
- Đúng là anh chỉ nhận lời đóng giả người yêu tôi nhưng vẫn chưa qua mặt được cha tôi ! Anh mới chỉ trình diện cha tôi một lần rồi sau đó mất hút ! Ai tin được anh là người yêu tôi cơ chứ ???
Kiều Liên bình thản nhấp 1 ngụm cà phê .
- Vậy bây giờ cô muốn gì ??
Thái độ cảnh giác của Tuyên Vỹ khiến Kiều Liên bật cười .
- Muốn anh hoàn thành nốt vai diễn của mình ! Tất nhiên !!! Tôi không để anh thiệt đâu mà sợ ! Những chi phí phát sinh trong quá trình " hẹn hò " ... tôi sẽ chi trả ! Cả thù lao của anh cũng vậy ...
Kiều Liên nhếch môi đầy tự tin . Cô biết chắc Tuyên Vỹ không bao giờ bỏ qua một món hời như thế !
Quả nhiên !!! Sau vài giây im lặng , Tuyên Vỹ gật đầu .
- Ok !!! Tiếp tục thì tiếp tục ! Điều kiện rất hấp dẫn ! Tôi đồng ý tiếp tục đóng vai người yêu của cô ...
Rốt cuộc sự trả thù ngọt ngào mà Kiều Liên dành cho Ánh Hồng là cái gì ???
Các bạn hãy đoán thử xem .... ^ ^
*******
- Reng ! Reng ! Reng !
- A lô !!! Tôi - Hạ Văn Vũ nghe đây !!!
- ......................................................
- Ai ở đầu dây bên kia thế ???
- .......................................................
- Này !!! Tôi không có thời giờ cho trò đùa này đâu !!! Ai hả ????
- Cô .... ấy ..... đâu ????
Im lặng . ( Đầy sửng sốt )
- Thiên ... thần ... nhỏ ... đang ... ở ... đâu ????
- Cạch !!!
Tiếng cụp máy khô khốc đập vào tai Hạ Văn Vũ nghe như tiếng khóc của tử thần !!!
Tại sao kẻ đó không buông tha cho ông ???
5 năm đã trôi qua rồi ....
Tại sao kẻ đó ... không buông tha cho Kiều Liên ???
Huống chi ... quá khứ đã bị ... đánh cắp !!!
Ngoài trời gió đang rít lên vũ điệu của các oan hồn .
Hạ Văn Vũ nắm chặt đôi tay đã ướt đẫm mồ hôi từ bao giờ . Ông hạ quyết tâm :
- Kiều Liên !!! Cha sẽ bảo vệ con !!!
Chap 19 :
Zero is Hero !!!! ( Từ số 0 trở thành Anh Hùng )
Ít ai biết rằng trong lòng Hà Nội tồn tại 1 vùng đất được xem là Thánh Địa cho những tên du thủ du thực !!
Một nơi mà từ người vô danh tiểu tốt bạn có thể đứng lên trở thành Anh Hùng .
Zero is .... Hero !!!
Có thể bạn không cao nhưng người khác phải cúi đầu .
Nơi này được dân giang hồ truyền miệng bằng cái tên :
Võ Đài Anh Hùng !!!
Chỉ cần bạn chiến thắng ! Chỉ cần bạn là kẻ mạnh ! Bạn sẽ có trong tay tất cả những gì mong muốn ...
Tiền ư ??? Chuyện nhỏ !!!
Danh vọng ư ??? Không sao !!!
Quyền lực ???? Thật đơn giản !!!
Tất cả đều có thể nếu bạn đến với Võ Đài Anh Hùng !!!
Nhưng hãy suy nghĩ cho thật kĩ ! Cơ hội đổi đời là rất cao nhưng rủi ro cũng rất lớn ...
Nhẹ thì tàn phế ! Nặng thì về với tổ tiên ...
Vậy bạn có muốn thử không ??? Dùng cả cuộc đời và tính mạng của mình đặt cược !!!
........................................
- Này !!! Chúng ta đang hẹn hò cơ mà ! Sao anh lại đưa tôi đến cái nơi khỉ ho cò gáy này ???
Tuyên Vỹ nhìn người con gái ngồi sau mình không ngừng liếc ngang liếc dọc mà cười thầm !
- Tưởng cô em cứng đầu lắm chứ ! Không ngờ cũng biết sợ cơ à ???
- Ai sợ chứ ??? Còn lâu nhé !!!
Kiều Liên nói cứng mà trong bụng run thầm .
Trên đời này cô không sợ trời không sợ đất nhưng sợ nhất là ... ma !!! Vậy mà cái tên Tuyên Vỹ này lại đưa cô đến cái chỗ chó không sủa , mèo không kêu ! Chỉ toàn cây cối và bụi rậm ...
Mà trời thì đang sắp tối . Hắn có âm mưu gì vậy nhỉ ??? ( ^ ^ )
- Thế chúng ta đến đây làm gì ??? Kiều Liên cố nặn ra 1 nụ cười nhằm khai thác chút thông tin .
Tuyên Vỹ vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh . Hắn nhún vai .
- Sợ thì về đi ! Đừng theo tôi nữa !!!
Câu nói của Tuyên Vỹ chọc đúng lòng tự ái của Kiều Liên khiến ... máu anh hùng cuồn cuộn nổi lên . Kiều Liên cao giọng :
- Đừng hòng !!! Hạ Kiều Liên này chưa biết sợ là gì ...
Thế là Kiều Liên đành cắn răng đưa chân vào miệng cọp .... Ý lộn ... đưa chân theo Tuyên Vỹ !!
Chiếc mô tô chạy thẳng đến 1 khoảng đất khá rộng rồi dừng lại .
Kiều Liên định nhảy xuống thì giọng nói tưng tửng của hắn vang lên .
- Ngồi yên đấy !!!
Nói rồi Tuyên Vỹ gõ chân xuống đất 9 cái . Kiều Liên chưa kịp hiểu chuyện gì thì đột nhiên mặt đất nứt ra ....
Cô , hắn và chiếc xe rơi thẳng xuống 1 hố sâu tăm tối .
Kiều Liên vô cùng hoảng sợ . Suy nghĩ duy nhất ở trong đầu cô là :
- Mình đang rơi xuống địa ngục !!!
Trong vô thức cô vòng tay ôm chặt lấy Tuyên Vỹ .
Đây không phải là lần đầu tiên hắn được con gái ôm . Nhưng không hiểu sao Tuyên Vỹ thấy là lạ !
Lạ ở chỗ nào nhỉ ???
À mọi lần các cô bồ của hắn luôn xịt nước hoa thơm phức . Thứ hương thơm nhân tạo khiến hắn rất khó chịu ... Con nhỏ này không xịt nước hoa nhưng từ người nó phảng phất một mùi hương thoang thoảng !
Một hương thơm ngòn ngọt , dìu dịu ....
Hắn im lặng cảm nhận mùi hương con gái bằng khứu giác . Trong đầu Tuyên Vỹ chợt nảy ra 1 ý nghĩ : Giá mà được cảm nhận nó bằng xúc giác và vị giác thì sẽ như thế nào nhỉ ???
Tuyên Vỹ giật mình bừng tỉnh .
Hắn đang có ý nghĩ gì vậy ??? Chết thật !!! Từ lúc con bé xuất hiện cuộc sống của hắn bị đảo lộn hết rồi !
Không được !! Tuyên Vỹ này chỉ có thể bị tiền làm lung lạc chứ quyết không lung lay trước nữ sắc ...
( tg : sặc nước !!!! )
- E hèm !!!!!!!!
Tiếng ho khẽ của hắn khiến Kiều Liên chợt nhớ ra tình cảnh hiện tại Cô bối rối buông hắn ra . Mặt đỏ bừng như gấc chín . May mà cả 2 đang ở trong bóng tối ...
Một luồng ánh sáng chói lòa khiến khung cảnh trước mặt sáng bừng . Kiều Liên ngỡ ngàng nhìn mọi thứ ...
Dường như không tin vào mắt mình , cô đưa tay dụi mắt . Mọi thứ vẫn y nguyên .
Có đánh chết Kiều Liên cũng không tin nổi ở dưới lòng đất lại có một nơi như thế này . Những chiếc mô tô , những chiếc xế hộp đỗ cạnh nhau san sát . Một hội trường cực kì rộng lớn ...
- Tôi ghi danh cho thiếu gia rồi đó !!! Thiếu gia Tuyên Vỹ !!!
Một tay mặc toàn đồ da bóng lộn xuất hiện đưa cho Tuyên Vỹ một tấm thẻ .
- Xắp xếp cho tôi đấu trận sớm nhất !!!
Hắn gật đầu với tên kia rồi kéo Kiều Liên đi thẳng .
Tay kia nhìn theo bóng 2 người lẩm bẩm :
- Lạ ghê ha !! Hôm nay thiếu gia đưa cả bồ tới Võ Đài Anh Hùng mới máu chứ !!!
Nhìn qua thì Kiều Liên có cảm giác như mình chuẩn bị đi xem 1 trận đấu quyền anh . Nhưng nơi này sôi động và cuồng nhiệt hơn nhiều . Các bóng hồng cũng lượn lờ nhiều hơn ...
- Anh Tuyên Vỹ !!!!!!!!!!!!!!!
Ồ ai thế này nhỉ ??? Chẳng phải Tinh tiểu thư và anh trai của cô ta sao ???
Ánh Hồng toan nhào tới ôm cổ người trong mộng thì khựng lại khi bắt gặp Kiều Liên đang đứng bên Tuyên Vỹ .
Cô sượng sùng hỏi Tuyên Vỹ :
- Sao con nhỏ này lại đi cùng anh ???
Hắn đang băn khoăn không biết nên nói sao thì Kiều Liên đã ... khoác tay hắn 1 cách tình tứ :
- Tôi là .... bạn gái ý quên là ... người yêu của anh ấy !!!!
Ánh Hồng choáng váng . Cô ngơ ngác nhìn Tuyên Vỹ nhưng hắn đã giả lơ ngó sang chỗ khác
- Cô không tin hả ??? Cô hỏi anh ấy thì biết ! Chúng mình là người yêu mà phải không Tuyên Vỹ ??? Kiều Liên mỉm cười đầy đắc ý .
- Anh Tuyên Vỹ !!! Anh nói đi !!! Con nhỏ ấy chỉ nói chơi thôi phải không ???
Trước vẻ mặt khổ sở của Ánh Hồng , Tuyên Vỹ đặng chẳng đừng phải gật đầu .
- Ừ !!!
Rồi không hiểu sao hắn liền hôn phớt lên má Kiều Liên 1 cái .
Hành động khẳng định của hắn khiến Ánh Hồng đau đớn đến si dại . Cô yêu Tuyên Vỹ đã từ lâu . Vẫn biết anh quen nhiều bạn gái nhưng chỉ là chơi bời . Trong thâm tâm Ánh Hồng vẫn hi vọng một ngày nào đó tình cảm của mình sẽ được đáp lại .
Cô ôm mặt chạy vụt đi .
Tinh Ánh Lục ném cho Tuyên Vỹ cái nhìn căm ghét và 1 chút khó hiểu với Kiều Liên rồi đuổi theo em gái .
Kiều Liên sau vài phút trấn tĩnh liền trừng mắt với Tuyên Vỹ :
- Đồ dê xồm !!! Anh làm gì vậy hả ????
Tuyên Vỹ theo đúng bản chất của mình thản nhiên ve cằm .
- Thì .... thực hiện theo hợp đồng !! Chúng ta là ... người yêu ......
Chap 20
Ai là kẻ mạnh !!!!
Vốn dĩ thu nhập chính của Tuyên Vỹ là từ ... túi các cô bồ ! Một chút tiền lương ở chỗ làm thêm chỉ đủ cho hắn tiêu vặt ...
Do xui xẻo , mấy cô bồ đồng loạt đá hắn ! Tất nhiên thu nhập của Tuyên Vỹ cũng do đó mà giảm sút !!
Tiền thì vẫn phải tiêu ! Trong khi công việc lại không có . Tuyên Vỹ phải tìm cách xoay xở ! Tiền công mà Kiều Liên trả chỉ đủ thanh toán 1 nửa chi phí sinh hoạt của hắn !
Võ Đài Anh Hùng chính là lựa chọn số 1 cho những người đang ... "túng quẫn " như hắn !!
Là người thừa kế Bạch Gia , Tuyên Vỹ được xem như 1 ông trùm tương lai trong giới xã hội đen ! Võ Đài Anh Hùng chẳng hề xa lạ với hắn ...
Do không muốn nhan sắc mỹ miều của mình bị ảnh hưởng nên chỉ thỉnh thoảng hắn mới đến đây kiếm thêm chút thu nhập .
Hôm nay ! Hắn vốn không định dắt Kiều Liên tới đây nhưng con nhỏ mè nheo quá nên hắn buộc phải cho đi cùng . Âu cũng là để cho đứa con gái vốn chỉ quen sống trong nhung lụa nếm chút phong trần ...
Tuyên Vỹ đâu biết Võ Đài Anh Hùng chính là thứ mà Kiều Liên thích nhất !
Thắng liên tục 3 trận , hắn đã có trong tay món tiền kha khá . Chợt nhớ ra " cô người yêu " , Tuyên Vỹ hoảng hốt đi tìm .
Nhưng hắn cũng chả phải mất công nhiều , bởi lù lù ngay trên bảng thi đấu là :
Trận cấp 1 : Kiều Liên - cô gái bí ẩn X Hùng Tay Gấu !!!
Hùng Tay Gấu là 1 nhân vật cũng có chút tiếng tăm trong giới anh chị . Gã nổi tiếng bởi đôi tay to khỏe như dã thú !
Nếu không phải vì đã từng chứng kiến bản lĩnh của Kiều Liên ,hắn cũng chẳng dám để cô thượng đài !
Phía bàn cá cược , một đám đông đang chen lấn .
- 3 vé cho Hùng Tay Gấu !!
- 5 vé cho đại ca Hùng !!!
- Anh ơi ghi em 1 vé cho Hùng Tay Gấu !!
- Ai đặt cược cho Hùng Tay Gấu thì vào đây ....
Tuyên Vỹ nhếch môi . Ai cũng đặt cho Hùng Tay Gấu thì cá cược đếch gì ???
Hắn bước tới móc túi đặt nắm tiền lên bàn :
- 20 vé cho Kiều Liên - cô gái bí ẩn ...
Mọi người ngạc nhiên nhìn hắn . Những tiếng xì xào nổi lên :
- Thằng này có bị điên không nhỉ ???? Ai lại đặt nhiều tiền vào cửa yếu hơn bao giờ ???
- Hắn muốn ... vứt tiền qua Võ Đài chắc ???
- À !!! Bạch thiếu gia đây mà ! Cô gái sắp thi đấu là bạn gái của cậu ta đó !!!
- Úi chà !!! Ga lăng nhỉ !!! Đặt lắm tiền cho người yêu thế ??? ( ^ ^ )
Nghe hết tất cả nhưng Tuyên Vỹ vẫn thản nhiên . Trình độ của Kiều Liên hắn đã biết . Tuyên Vỹ lầm bầm :
- Cố lên cô em ! Tiền ăn chơi tháng này nhờ cậy vào cô em đó !!!
.................................................. ...
Hai đấu thủ chằm chằm nhìn nhau . Các khán giả thì nhìn 2 đấu thủ .
Dù muốn dù không họ cũng phải xuýt xoa : Nữ đấu thủ trên kia quá đẹp .
Chính bởi vì cô ấy quá đẹp nên một vài người thương hương tiếc ngọc đang sụt sùi :
- Hùng Tay Gấu ! Nhè nhẹ tay thôi ! Đừng làm cô ấy bị thương ....
Đáng tiếc !!! Đấu thủ thứ 2 - Hùng Tay Gấu lại là 1 nhân vật ... phi Anh Hùng !!!
Gã nằm lòng câu nói :
Không nên đánh phụ nữ bằng 1 cành hoa mà phải đánh bằng ... roi mây !!!
Gã thản nhiên bẻ tay rôm rốp .
Lần đầu tiên trong đời Kiều Liên tham dự vào 1 trận đấu kiểu này . Đây cũng là lần đầu tiên trong người cô trào dâng 1 cảm giác phấn khích lạ thường . Đối với những người đang chảy trong mình dòng máu ưa phiêu lưu mạo hiểm thì càng căng thẳng lại càng gây thích thú ...
Các trận đấu ở Võ Đài Anh Hùng không có trọng tài ! Bất chấp các quy tắc ! Chỉ không được phép dùng vũ khí còn lại các đấu thủ muốn đánh như thế nào cũng được . Miễn sao khi kết thúc chỉ còn 1 người đứng vững ...
- Xoạt !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hùng Tay Gấu nhào tới với bàn tay hết sức nguy hiểm .
Mãi suy nghĩ , Kiều Liên có chút lơ là nên không hoàn toàn tránh được ! Đòn tay của hắn sượt qua cô để lại 1 vết xước nhỏ trên mặt Kiều Liên !
Khán giả thót tim . Tuyên Vỹ khẽ nhíu mày .
Qua giây phút mất bình tĩnh , Kiều Liên lập tức phục hồi phong độ .
Cô tung những cú đá như trời giáng về phía đối thủ .
Đôi tay dã thú không tránh khỏi những vết bầm ...
Hùng Tay Gấu như nổi điên . Cả đời làm dân anh chị , gã đã ... tát vỡ mồm không biết bao nhiêu tên dại dột ngáng chân . Bóp cổ ít nhất chục thằng không chịu nộp tiền mãi lộ .... và xách cổ bọn đàn em láo toét liên tục !!!
Vậy mà hôm nay gã lại dưới cơ một đứa con gái thì nhục không để đâu cho hết ! Gã lao tới như trâu điên . Đôi tay dã thú vung ra những cú đấm loạn xạ ...
Kiều Liên cười khẩy . Trình độ kiểu này mà muốn đánh bại cô sao ???
Đúng là Hữu Dũng Vô Mưu !! Chỉ biết cậy sức là chính !
Những cú đấm của Hùng Tay Gấu toàn rơi vào không khí .
Kiều Liên hết nhảy sang trái lại lạng sang phải tránh đòn . Tuyệt kĩ Loạn Tung Bộ ngay lập tức được tung ra ...
Dân tình đưa tay dụi mắt liên tục khi bắt gặp 10 cô Kiều Liên đang nhún nhảy trên võ đài . Có kẻ tinh nghịch kêu lên :
- Ảo ảnh không gian 3 chiều !!! Mọi người ơi !!!
Tuyên Vỹ đã từng nếm trải sự lợi hại của Loạn Tung Bộ nên không chút ngạc nhiên . Hắn chỉ căng mắt ra nhìn nhằm khám phá nguyên lý chuyển động của đòn này nhưng vô ích . Mắt hắn .... hoa lên như chong chóng ...
Phía bên Hùng Tay Gấu càng thê thảm . Gã chóng mặt tới nỗi muốn ngất xỉu .
Nhìn bộ dạng run rẩy của gã mọi người cười ồ !
Tiếng cười cợt đã giúp gã tỉnh đòn . Vứt toẹt cái nghĩa khí giang hồ đi , Hùng Tay Gấu rút phắt con dao sáng loáng ra múa máy .
Khán giả la ó phản đối vì gã đánh sai luật . Nhưng mặc kệ !!! Hùng Tay Gấu vẫn quyết tâm ... tùng xẻo nữ nhân vật chính của chúng ta .
Gã vung dao đâm tới .
Mọi người rú lên kinh hãi . Tuyên Vỹ nhổm hẳn dậy như muốn lao lên võ đài .
Cứ tưởng rằng Kiều Liên sẽ thảm bại dưới tay gã nhưng không !!! Cô hụp người xuống tránh né rồi vung chân sút 1 cú bá cháy vào cái chỗ ai - cũng - biết - là - chỗ - nào - ấy !!!
- Ối ! A ! A ! A ! A ! A ! A ! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng rống man rợ của gã người rừng cũng là tiếng còi kết thúc trận đấu .
Tuyên Vỹ nhìn đống tiền thu được mà tươi hơn hớn . Còn Kiều Liên ! Cô đã từ 1 người vô danh trở thành 1 anh hùng ....
Zero ... is Hero !!!!
No comments:
Post a Comment